"Ngỡ ngàng khi phát hiện lý do chồng muốn ly hôn"
Chồng tôi xuất thân từ gia đình bình thường và tốt nghiệp một trường cao đẳng không nổi tiếng. Anh mở một nhà hàng lẩu nhỏ trong phố, đông khách nhưng không lớn. Trước khi cưới, anh chia sẻ mọi điều về bản thân, từ kế hoạch kinh doanh đến tài chính. Tôi cảm thấy lấy một người thật thà như anh thật tốt. Sau khi cưới, tôi muốn thay đổi nhà hàng để phát triển, nhưng anh phản đối việc mở rộng và thay đổi nguồn nguyên liệu vì lo ngại không có khách và chất lượng. Dù tôi đã cố thuyết phục, anh vẫn không đồng ý, nên tôi quyết định làm nũng và giận dỗi.
Tính thật thà và bảo thủ khiến anh chỉ có vài đồng tiền tiết kiệm sau nhiều năm làm chủ một cửa hàng nhỏ, sống trong căn hộ chật chội. Sau hai ngày lạnh nhạt, anh đồng ý để tôi nghỉ việc và quản lý nhà hàng. Tôi dồn hết vốn liếng và tiền tiết kiệm của chồng để mở rộng nhà hàng, nhưng do hấp tấp và thiếu kinh nghiệm, tôi càng làm càng lỗ, khiến khách phàn nàn về chất lượng món ăn. Tôi cố gắng cải thiện bằng cách thuê thêm nhân viên và thực hiện chương trình khuyến mãi, nhưng chồng tôi cảnh báo về nguy cơ phá sản, còn tôi thì không để tâm, tự tin vào khả năng của mình.
Tôi không nghe lời chỉ trích và vẫn tự tin vào khả năng của mình. Tôi nghĩ rằng nếu một người kém cỏi còn kinh doanh được, thì tôi, một thạc sĩ, chắc chắn có thể thành công. Tuy nhiên, sau vài tháng, khoản lỗ đã vượt quá khả năng chịu đựng của tôi. Tôi khóc lóc và không muốn ra khỏi nhà, trong khi chồng tôi vừa điều hành việc kinh doanh vừa an ủi tôi. Một tháng trôi qua mà tình hình vẫn không khả quan, sức khỏe của chồng cũng sa sút. Tôi cảm thấy có lỗi nhưng không dám xin lỗi. Rồi một hôm, sau bữa tối, anh giữ tôi lại để bàn chuyện gì đó, khiến tôi vừa lo lắng vừa hồi hộp.
Những lời anh nói như sét đánh ngang tai khi anh bảo tôi ly hôn và hứa cho tôi 100 triệu làm vốn. Tôi nghĩ anh giận vì công việc của tôi làm rối tung mọi thứ, nên đã khóc lóc phản đối. Tôi còn trách anh vô lương tâm vì chuyện nhỏ nhặt. Nhưng anh chỉ im lặng đặt lá đơn ly hôn lên bàn. Tôi tức giận xé nó ra và không chịu rời khỏi nhà. Nửa đêm, anh trở về say rượu, nhưng khi anh chạm vào tôi, tôi vẫn phối hợp. Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ qua, nhưng sáng hôm sau, tôi thấy anh đang thu dọn quần áo của tôi. Anh bảo tôi chuẩn bị để về nhà mẹ đẻ. Tôi hoảng hốt và không thể tin anh lại đuổi tôi đi một cách tàn nhẫn như vậy.
Mệt mỏi, tôi ngồi xuống để anh rửa mặt và thay quần áo cho tôi, rồi dẫn tôi ra khỏi nhà như dắt một đứa trẻ. Từ lúc lên xe đến khi về nhà mẹ đẻ, tôi im lặng, lòng tự trọng bị tổn thương. Khi anh đưa lá đơn ly hôn, tôi chỉ ký mà không đọc kỹ. Tôi ly hôn sau một năm cưới. Hai tuần sau, tôi nhận tin nhắn từ ngân hàng có thêm 100 triệu, chứng tỏ anh vẫn nhớ tôi. Dù căm ghét anh, tôi vẫn tìm về căn nhà cũ, nơi đang được dọn dẹp cho chủ mới. Tôi hỏi về chủ cũ nhưng không ai biết.
Tôi vội đến nhà hàng và thấy anh đang phát lương cho nhân viên nghỉ việc. Tôi hỏi chuyện gì xảy ra, anh im lặng. Khi tôi định đập vỡ ly cốc, anh nói: "Anh bán nhà rồi, giờ không có chỗ ở. Tối anh phải kê ghế trong nhà hàng để ngủ, em có chịu nổi không?"


Source: https://afamily.vn/tam-su/toi-sung-nguoi-khi-biet-ly-do-doi-ly-hon-cua-chong-201412171035457.chn